Thông báo:

Nhớ Like or share, comment nhiệt tình nếu thấy bài viết bổ ích nhé! tks mọi người

Web liên quan Web Tang Like+ View Choi game online Lop hoc tieng nhat Gunny Free

Friday, June 19, 2009

Khi Người Đẹp Vay Tiền Để Sa Ngã


Anh thích một cô gái và luôn thể hiện mình là người đàn ông đích thực, tự tin, kiếm được nhiều tiền. Vậy anh sẽ làm gì khi cô gái ấy hỏi vay tiền?

Tất nhiên, anh sẽ móc ví và chấp nhận yêu cầu của cô ấy để đổi lại sự tin tưởng, mến mộ và chút ít lòng biết ơn. Cô gái ấy sẽ cười và tin tưởng rằng, mình vừa kiếm được tiền từ một... con lừa!

Dung là một cô gái xinh xắn và có duyên là con của ông thầy tôi hồi học trung học phổ thông chuyên Nguyễn Huệ (Hà Đông). Cô được gia đình “thả” ra trường THPT chuyên Nguyễn Huệ học với hy vọng con mình sẽ học tốt và thi vào một trường đại học danh tiếng. Ông bố không hề biết rằng, thời gian xa gia đình, Dung đã học đòi được thói ăn chơi, phá phách và bao nhiêu tiền cô xin học thêm đã được “nướng” vào trò đỏ đen, nhậu nhẹt. Đến khi gia đình biết chuyện thì đã quá muộn. Khi thi đại học, cô trượt và phải năm sau mới thi được vào một trường đại học dân lập. Lúc này thì cáo đã thành tinh.



Dựa vào tài ăn nói, Dung đã vay tiền của nhiều người, từ bạn bè trong lớp đến những anh chàng có ý định tán tỉnh cô rồi... “bùng”. Tất nhiên, mỗi người, Dung chỉ lừa được một lần. Nhưng cô có nhiều chiêu để có thể khiến ngày càng nhiều người móc ví vì mình. Dung liên tục chuyển nhà trọ và thường chọn những nơi có nhiều con trai đã đi làm. Những nơi đó “nguồn” mới “dồi dào”. Với các anh chàng đã đi làm, chẳng ngại gì không hào phóng, móc ví đáp ứng lời đề nghị vay của một cô gái xinh xắn. Cứ như thế, biết bao nhiêu chàng trai đã “thả gà ra đuổi”. Nhiều người đợi lâu, không thấy Dung nói đến số tiền vay có hòi thì cô nói rằng mình đang bí, mấy hôm sau sẽ trả. Mấy hôm sau có nghĩa là chẳng bao giờ. Một anh chàng đợi được đến mấy hôm sau như lời Dung hứa thì cô đã “cao chạy xa bay” từ lâu. Cũng có người con trai đã đi làm, vì ngại chẳng dám đòi tiền của Dung và nghĩ rằng, có lẽ cô ấy quên chứ chẳng cố ý. Một số chàng sinh viên khác đợi lâu không thấy Dung cầm tiền đến trả, gọi điện hỏi thì được cô hứa trời hứa biển, rồi số điện thoại cũng thay luôn chẳng thể liên lạc được.



Nhóm bạn tôi một độ đôn đáo vì Dung vay tiền vừa mượn xe máy đi cắm quán cầm đồ. Vì chúng tôi là học trò cũ, lại đôi phần xao động trước nhan sắc của Dung nên có qua lại với nhau. Anh bạn tôi mới gặp cô hôm trước, hôm sau cô đã hỏi vay tiền. Và tuần sau thì mượn xe máy rồi mãi không thấy trả. Hỏi ra thì ôi thôi, xe máy đã bị cô con gái thầy chủ nhiệm cũ cho đi... ở quán. Bạn tôi ngậm ngùi mang tiền đến, chuộc xe ra để đi làm. Đến lúc ấy, cả nhòm học cùng lớp gặp nhau, kể cho nhau nghe sự tình thì mới được biết tất cả những ai trong lớp tôi qua lại chơi với Dung đều bị cô vay tiền rồi... quên, mượn xe để cầm quán. Không làm sao để Dung trả tiền, đánh cô thì không xong, về nhà báo với thầy thì thầy chủ nhiệm cũ lắc đầu bảo: “Nó không còn là con tôi nữa, đi mà đòi nó”.




Tôi quen một cô gái ở cùng quê, bị cô vay tiền và nói vài bữa nữa sẽ trả. Nhưng đợi lâu không thấy trả, đòi thì ngại, tôi đến gặp chỉ để cô gái thấy mặt mình mà nhớ đến số tiền đã vay. Nhưng cô đã không nhớ, tôi lại phải làm động tác mời cô đi ăn quán để lúc nào đó gợi chuyện. Nhưng càng gợi chuyện, cô càng cố quên đi. Cuối cùng, tôi bỏ cuộc. Lần khác, một cô bạn học cùng lớp nhận tôi là “anh trai”, hỏi vay tiền. Vì khá thân nên cô đã hỏi vay với số tiền khá nhiều. Chẳng biết cô vay để làm gì, hỏi thì cô không nói. Tôi “bóp mồm bóp miệng” vay thêm bạn để có đủ số tiền cô gái yêu cầu. Từ đó, tôi biết cô gái là người hay chầy bửa và chẳng phải chỉ vay mình tôi. Cô đã vay rất nhiều người khác, chỉ để mua son phấn, tiêu xài, mua sắm ăn diện trong những năm tháng còn là sinh viên. Và khi nhan sắc của cô được “tút” lại bởi tiền mà cô đã vay của người khác, thì từ đó nhiều chàng trai đến với cô hơn. Và cô lại có nhiều cơ hội để khiến họ móc ví. Phần tôi, phải khó khăn lắm mới “bắt được con gà mình thả ra”. Và tất nhiên cái gọi là anh em kia cũng tan biến, bởi sự tính toán của cô em gái vu vơ.

Trăm kiểu lợi dụng

Tất cả mọi người đều biết rằng thời buổi này thanh niên nam nữ đều sống thực dụng. Với những cô gái, họ có thể lợi thế hơn là vì là phái nữ, phái đẹp nên có thể dùng nhan sắc để lợi dụng. Ngoài số người đi bán cái “vốn tự có” thì một số người bán lòng tự trọng của mình để có tiền tiêu xài, thỏa mãn những khát vọng thấp kém của tuổi trẻ. Những người mà tôi đã kể trên, và hàng ngàn những cô gái khác, vốn ham hố thích đua đòi mà gia đình chẳng thể đáp ứng được nhu cầu tiền bạc. Các cô đành nghĩ ra nhiều chiêu thức để “làm thịt” những anh chàng dại gái, cả tin. Số tiền mà các cô lợi dụng, vay cũng nhiều cấp số nhân so với sự giàu có của người bị lợi dụng và nhan sắc của người lợi dụng, cũng theo kiểu “mèo nhỏ bắt chuột nhỏ”. Ví dụ như cô nào càng xinh đẹp, càng có khả năng quen và chơi với những anh chàng giàu có, số tiền mà cô hỏi vay cũng lớn. Với cánh nữ sinh nhan sắc khiêm tốn, hoặc đã đủ xinh đẹp nhưng chưa đủ độ “cáo” mới chỉ “bắt mồi” được những nam sinh cùng lứa, hoặc vài ba anh chàng kém giàu hơn.



Những cô gái loại này, tôi tạm gọi là những cô gái sống nhờ vào... mồm mép. Tức là các cô phải có khả năng làm quen, bắt chuyện tự nhiên và tỏ ra chẳng những mình là con gái nhà lành mà còn rất biết giữ mình. Họ cũng không quên bộc lộ hết tất cả cái duyên ra để các chàng trai nghĩ rằng mình đang chơi với một cô gái tốt. Đến khi đã đủ độ thân mật (mà thân mật cũng hết sức nhanh chóng), họ mới đặt vấn đề vay mượn. Những cô gái sống nhờ mồm mép này rất biết đánh vào tâm lý người khác. Họ sẵn sàng bộc lộ các tín hiệu khiến cho người đối diện “say”. Chàng trai nào hiền lành, không thích ăn chơi đua đòi thì cô gái nhận làm anh trai. Đã là anh trai rồi thì chẳng lẽ lại đu từ chối một vài lời đề nghị của cô em gái, khó mấy cũng phải nhắm mắt nhắm mũi mà làm. Nhiều chàng thích cô gái thật, nhưng bị nhận làm anh trai thì cũng vui lòng chấp nhận, chờ cơ hội thay đổi tình thế. Còn chàng trai nào có ý định chinh phục, tán tỉnh thì được cô gái lại làm như kiểu “mèo vờn chuột” rồi cứ thể mà thả mồi và hưởng lộc.



Các kiểu “ali moi moi” của các cô gái cũng có cả trăm đường. Nhiều cô khéo léo nhưng nhiều cô cực kì lộ liễu. Cô M.Thu ở trường ĐH Văn hóa là một ví dụ. Mới quen anh Dũng là giám đốc điều hành của một công ty còn khá khiêm tốn qua một người bạn, nhưng đã nhắn tin hỏi vay tiền mua điện thoại di động. Lại có cô nhắn tin vào máy của một người bạn trai với cái tin kiểu: “Em đang ở xa quá mà điện thoại lại hết tiền, anh nạp cho em với”, hoặc một cô nàng nào đó nhắn vài cái tin mùi mẫn sau đó than máy hết tiền, ý nói chàng trai kia hãy giúp cô ta nạp tiền vào tài khoản. Đó chỉ là những kiểu moi “cò con” của một số cô nàng sinh viên mới vào nghề mồm mép. Số ngươi đã thạo, họ mượn luôn bằng tiền mặt. Anh Lâm ở một công ty cổ phần đã bị cô mai – sinh viên năm cuối của trường Đại học Bách Khoa vay 3 triệu đồng rồi mất bóng.



Lâm quen Mai từ năm thứ 2. Từ đó, Mai có hỏi vay tiền Lâm nhiều lần, chỉ vài trăm ngàn rồi trả rất sòng phẳng nên Lâm rất tin tưởng vào cô bạn này. Thế rồi, đến năm thứ tư, Mai nói là nợ tiền chủ nhà hai tháng, nợ học phí một kỳ vì trót đánh mất điện thoại của bạn phải đền, lại bị bạn trò cùng nhà bùng tiền nên lâm vào hoàn cảnh hết sức khó khăn. Mai dọi điện đến thút thít khóc trình bày hoàn cảnh, rồi ngỏ lời vay. Mới lĩnh lương nên Lâm đã vô tư rút ví đưa tiền cho Mai. Thơi gian qua đi, bốn tháng sau Mai ra trường, có gặp Lâm một lần và hứa sẽ nhanh chóng thu xếp tiền trả. Đến một hôm Lâm gọi điện, mời Mai đi ăn tối thì ôi thôi, cô đã bỏ số điện thoại này từ lâu và chẳng bao giờ tìm thấy cô ở nhà trọ cũ nữa. Đến cả Thắng, người bạn cùng nhóm chơi với Mai và Lâm cũng bị vay 2 triệu. Hóa ra, Mai đã tính toán kỹ càng và quơ luôn một mẻ rồi... chuồn.

Cái giá của nhan sắc

Những mánh lới, chiêu thức của những cô gái lười nhác, ưa hưởng thụ và thích sống sang trọng bằng mồ hôi nước mắt của người khác ngày càng tinh vi. Những kiểu lợi dụng lòng tốt, tình thương của người khác để hỏi vay tiền rồi tìm cách chuồn chính là một hình thức lừa đảo. Điều đặc biệt là đối tượng con gái kiểu này ngày càng gia tăng trong xã hội mà rất nhiều người nghĩ mình phải thận trọng hơn trong việc đặt niềm tin vào người khác. Tôi hỏi chuyện một số người, ngay cả những người bạn của tôi khi bị vay tiền rồi bùng, thì được họ nói rằng vì nể phái yếu và thêm nữa là cái sĩ diện của thằng đàn ông mà rút ví. Một cô gái yếu đuối xinh xắn, hỏi vay chút tiền để tiêu xài, mua sắm cho mình đều là những người rất dễ sa ngã.



Lừa được một người thì lại tiếp tục lừa hai, ba... Nhiều cô gái vay tiền để đánh lô đề, chích hút và lên sàn nhảy. Khi bị cuốn theo cái dòng xoáy đó thì chẳng thể nào dừng lại được. Đó là lý do họ dễ sa ngã. Một khi đã bị mất hết niềm tin vào những người xung quanh, không còn lợi dụng được ai nữa có cô đã ngã lòng bán mình. Vừa rồi ở trường CĐ Dược Phú Thọ một cô gái chuyên sống bằng cách vay rồi bùng đã định lừa một chàng trai đến nhà nghỉ. Cô dự định đêm đó làm cho chàng trai ngủ mê mệt rồi sẽ cướp tiền và điện thoại. Không ngờ chàng trai đã hành động trước, rốt cuộc chính cô gái bị mất điện thoại.




Đã có lần, một chàng trai bị lừa tâm sự với tôi: “Chẳng hiểu lòng tự trọng của nó ở đâu mà hành động như vậy nhỉ? Hay là đói quá!”. Tôi biết, khi một cô gái lương thiện đã chìa tay ra vay một chàng trai là họ đã ý thức được rằng, đi vay tiền người khác là xấu hổ. Họ cũng mong để có tiền ngay mà trả người khác đi cho nhẹ nợ. Còn những cô gái đã quên tự trọng, nghĩ rằng mình có thể sống sung sướng bằng sự cảm thông, lòng tin của người khác thì họ đã làm rẻ rúng giá trị của mình đi rồi. Rất tiếc, đối tượng này ngày càng nhiều trong xã hội. Mới đây, một người đàn bà tên là Vũ Thị Thu Hương, thị trấn Thanh Nê, huyện Kiến Xương (Thái Bình) lừa đảo vay tiền để chơi đề.



Hương mang danh Hiệu phó của trường Tiểu học thị trấn Thanh Nê, huyện Kiến Xương lại có chồng là cán bộ huyện nên nhiều người tin tưởng cho vay. Người đàn bà này đã lừa đảo rất nhiều người với lý do khác nhau, số tiền lên tới hàng trăm triệu đồng. Số tiền lừa đảo được, Hương mua sắm vài thứ linh tinh, còn lại phần nhiều rót vào chơi lô đề. Ban đầu, Hương nghe mọi người rủ chơi lô đề cho vui, sau ham dần và cứ trượt dài vào những con số. Cuối cùng, từ một cô giáo hiệu phó, Hương trở thành kẻ phạm tội. Ở bài viết này, tôi nhắc đến đối tượng dễ sa ngã vì tiền đi vay là thanh thiếu niên, học sinh, sinh viên nhiều hơn. Họ là thế hệ tương lai của đất nước, lẽ ra phải chuyên tâm học hành thành tài thì họ ném mình vào những cuộc chinh phục, lợi dụng và ăn chơi sa đọa. Cái mất của họa là sự khinh bỉ của nhiều người, lỡ dở trong việc học tập và có người đi quá đà, trở thành những kẻ tội phạm. Khi gia đình biết chuyện thì quá muộn.

Chia sẻ

Unknown

0 nhận xét:

Post a Comment

Copyright @ 2013 Học Tiếng Nhật 123 .Blogspot. Designed by Templateism | Love for The Globe Press